Writing about the book: “Khi tách cà phê còn chưa nguội"

“Chỉ cần có trái tim, con người có thể vượt qua bất cứ khó khăn, trắc trở nào trong cuộc sống. Thế nên, dù hiện thực không thay đổi được nữa, nhưng nếu trái tim con người thay đổi thì chiếc ghế này chắc chắn sẽ có một ý nghĩa quan trọng”.
Some little notes before the ‘storm’
Okay, here is my second book review. While I was reading this book, I have participated in the 10th Book Festival in Ho Chi Minh city and acquired lots of books. That is a little share about myself. And now, review time.
And once again, I will use Vietnamese. As I mentioned above, I am going to tell you one more thing, I have just bought my very-first-real-English-book and I wish that I can write a review about it someday. I am not wasting your time anymore. Here is the thing.
Ready, set, go
Đầu tiên phải nói là hành trình cuốn sách này đến tay mình khá thú vị. Từ những người liên quan đến nó cho đến việc các sự kiện xung quanh nó. Có lẽ lần này mình sẽ làm review mang tính cá nhân nhiều hơn lần trước rất nhiều.
Nói thế nào nhỉ, nó đến với mình theo một cách không thể bất ngờ hơn. Đã bao giờ bạn mua một cuốn sách khi mà thậm chí bạn còn chưa nghe đến nó, như việc bước vào hiệu sách, nghe ai đó nói về cuốn sách, bạn cho bản thân 3 giây để suy nghĩ là mình nên mua thêm mấy quyển đây. Ồ, đúng là như vậy đấy. Thực ra nó đến với mình một cách khá tình cờ, mình ban đầu chỉ muốn coi nó như là món quà thay cho lời chào tới một người bạn. Bằng một điều kỳ diệu nào đó, người gợi ý cho mình cuốn sách này là lại một người bạn mà mình đã không liên lạc trong một khoảng thời gian khá dài, và cũng kỳ diệu thay khi đối với mình, đó cũng như là món quà tạm biệt của bạn. Mình không biết bạn có đọc được những dòng này không nhưng thực sự thì cảm ơn rất nhiều vì cuốn sách, vì sự nhiệt tình của bạn. Dù đã cảm ơn rồi nhưng mình thấy như vậy vẫn chưa đủ, nên một lần nữa, Danke!
Phải nói rằng đây là một trong những quyển sách mà mình khó mua nhất, đặt mua trên Tiki thì sách quá xấu và phải hơn một tuần sau mình mới nhận được quyển sách ưng ý, chưa kể là trước đó đi qua dăm ba hiệu sách nhưng chỉ độc là sách đã cũ và tróc bìa. Cuối cùng, nhờ sự trợ giúp đắc lực từ trợ thủ số 0 (em gái) và sự chậm trễ đến khó ở của nhân viên giao hàng Tiki (ok hôm nay quảng cáo cho Tiki 2 lần rồi, tiền của em đâu mấy anh chị ơi), trên bàn mình là hẳn 3 cuốn :D Tất nhiên là một quyển là quà rồi, còn lại 2 anh em tranh luận một hồi và quyết là mỗi đứa một quyển :))

Thôi, lan man quá, giờ là về nhân vật chính của ngày hôm nay!
Bìa sách đầu tiên chứ nhỉ, ma mị xíu mà lại hơi khó hiểu, nhìn chung là khá ổn, có một cái gì đấy rất Nhật. Tuy vậy, khi đọc xong sách và lật lại ngắm nhìn bìa sách, bạn sẽ cảm thấy rất thú vị ;p Mình cũng không biết nhiều về tác giả, tên gì ý nhỉ, à Kimono Kimochi Karate (đùa đấy, đừng tin), cũng chính là người đã tạo nên thành công vang dội với vở kịch cùng tên.
Nội dung cuốn sách được chia thành 4 phần, mỗi phần là một câu chuyện về tình yêu đôi lứa, tình cảm vợ chồng, tình chị em và tình mẫu tử. Cứ từng bước, từng bước một, tác giả đưa người đọc lên từng nấc thang của tình cảm, tình thương yêu. Mỗi câu chuyện, mỗi một mối quan hệ, thoạt nghe tưởng chừng không liên quan gì đến nhau nhưng thực sự thì khi đọc đến trang cuối cùng, mối liên kết từ trang đầu tiên đối với mình vẫn còn nguyên. Cuốn sách đã làm được nhiệm vụ đầu tiên và quan trọng nhất đối với một câu chuyện, đó là cuốn hút và hấp dẫn người ta dõi theo diễn biến của nó từ đầu đến cuối.
Cuốn sách là những câu chuyện xoay quanh những nhân vật Fumiko, Kazu, Hirai, Fusagi, Koutake, Kei, Nagare, Kumi... về câu chuyện của họ, về hoàn cảnh mà họ được đặt vào tại quán cà phê Funiculì Funiculà. Từng câu chuyện một, là một chút nhẹ nhàng, chút buồn, là tình yêu thương và thật sự rất cảm động. Từng mẩu chuyện được kể từ những lời đối thoại giữa các nhân vật, lời độc thoại hay từ lời kể của người viết. Xen lẫn là những flashback kể về quá khứ của từng nhân vật, câu chuyện giữa họ, lý do đã đưa họ đến với chiếc ghế kỳ diệu. Cho dù việc du hành thời gian, bộc bạch hết tâm tư của bản thân (có thể) không thay đổi được thực tại nhưng mình nghĩ rằng , thay đổi lớn nhất lại nằm ở chính bạn - người quyết định ngồi lên chiếc ghế, vượt qua các tá những quy tắc, luật lệ, đối diện với chính mình, dành hết dũng cảm của bản thân để nói ra những điều chưa nói... Không quan trọng ở thời gian bạn chọn để du hành đến mà điều bạn thực sự cần lưu ý đó chính là thời điểm bạn muốn gặp và người bạn muốn gặp. Nghe có vẻ hơi hại não nhỉ, nhưng tin mình đi, khi đọc đến trang cuối cùng của cuốn sách, bạn sẽ hoàn toàn hiểu nó.
Một điều mình luôn suy nghĩ là bản gốc tiếng Nhật thì văn phong, cách chọn câu chữ sẽ như thế nào nhỉ, đây có thể là một cuốn sách thật hoàn hảo đối với mình nếu như những khiếm khuyết không đáng có xuất hiện. Đầu tiên mình khá bất ngờ khi nhiều review tích cực về cuốn sách như vậy mà sao chỉ nhận 3 hoặc thậm chí là 2 trên 5 sao của goodreads. Đến khi đọc và giờ là hoàn thành xong nó, mình mới nhận ra. Sẽ hơi spoil chút xíu nhưng mình cam đoan là không ảnh hưởng gì đến việc bạn đọc sách đâu. Đầu tiên là về những nguyên tắc để có thể du hành thời gian, nó dài lê thê, kéo dài từ chương này đến chương khác, nó len lỏi trong từng câu nói, từng suy nghĩ, từng hành động không chỉ của các nhân vật mà còn từ người kể chuyện. Nhiều lúc mình còn nghĩ:
- Lại thế hả
- Rồi ok, tiếp đi
- Ờ, biết rồi
- Sao nữa
- À, đúng rồi
Nó cứ dài như vậy và bản thân mình nghĩ là nó không thực sự quá cần thiết phải dài như vậy, có lẽ là do bám sát nguyên tác của vở kịch, tiếc quá! Có lẽ do đây bắt nguồn từ việc dịch từ tiếng Nhật sang tiếng Việt, nên có một số từ hơi mang hơi hướng của tiếng Hán-Việt, làm cho cảm giác đọc sách không thực sự là thoải mái.
Để kết cho lần này, mình xin trích dẫn từ bài viết của Girly:
Khi tách cà phê còn chưa nguội — Chúng ta vẫn còn cơ hội để thêm một lần yêu thương
Khi tách cà phê còn chưa nguội, chúng ta vẫn còn cơ hội để yêu thương, chưa bao giờ là quá muộn cả. Hãy luôn nuôi dưỡng, nâng niu mọi mối quan hệ tích cực xung quanh bạn, để cho bản thân có thể mỉm cười hạnh phúc khi nhìn lại khoảng thời gian đã qua. Hãy yêu thương khi bạn còn có thể.
Final
Định để 3/5 thôi, nhưng mình đọc nó vào một thời điểm rất đặc biệt và output của nó đối với mình cũng rất đặc biệt, cho nên ưu ái cho 4/5.
Post Script
Bạn nghĩ gì sau khi đọc review của mình? Bạn đã đọc cuốn này chưa? Sau khi xem review này bạn có quyết định sẽ đọc nó không hay review của mình chán quá bạn không thèm đọc nữa luôn? Nếu như bạn đã đọc rồi, bạn đồng tình hay không đồng tình với mình ở những điểm nào? Bạn có thể cho mình biết chứ?
Nếu như mình có bất kỳ sai sót nào, hãy vui lòng góp ý giúp mình nhé! Cảm ơn nhiều!