Short comments: Soul

Phuc Truong
4 min readFeb 11, 2021

--

Xin chào, lại là mình đây, hôm nay mình sẽ lại chém gió về một bộ phim mình mới xem ban chiều, Soul. Giờ là nửa đêm, trời cũng khá lạnh nhưng mình nghĩ là mình phải viết về nói, bởi bộ phim này thực sự xứng đáng được như vậy.

Đến giờ mình vẫn không chắc rằng, mình thấy Soul tuyệt vời như vậy, mình đã rất xúc động khi bộ phim kết thúc và thậm chí mình đã vỗ tay không dưới 1 lần khi những dòng end credits bắt đầu chạy. Ngay từ khi xem trailer của Soul, mình vẫn chỉ nghĩ đơn giản rằng: Ồ, nhân vật chính là người da màu, nhạc jazz, một hành trình phiêu lưu kì diệu đến từ Pixar… có gì đặc biệt ở đây nữa không nhỉ, không. Đến ngay cả khi rất nhiều người nói rằng phim này là phim hoạt hình hay nhất năm 2020 (của Pixar), ổn thôi, nhưng cũng chỉ một thoáng trong đầu mình hiện lên cái suy nghĩ tò mò về phim. Có một câu mà mình đã được nghe ở đâu đó rằng: Đôi khi những điều tốt đẹp sẽ bất ngờ đến khi bạn không kì vọng gì cả. Và Soul chính là điều bất ngờ tuyệt vời đó.

Phim kể về Joe Gadner, một giáo viên dạy nhạc đam mê Jazz cố gắng cân bằng giữa công việc, cuộc sống và niềm đam mê thưở nhỏ. Đứng trước cơ hội của cuộc đời mình đó là được biểu diễn trong band nhạc, Joe bỗng nhiên bước sang thế giới bên kia bởi một phút bất cẩn khi đi đường. Và rồi một trải nghiệm đầy mới mẻ và màu sắc về ý nghĩa của cuộc sống đến với Joe. Đồng hành với Joe trong gần như suốt cuộc hành trình là linh hồn nổi loạn với số hiệu 22. Một người gần như đối lập hoàn toàn với Joe, cô ấy gay gắt, cá tính và chán ngán không muốn quay về cuộc sống trái đất nhưng thật tình cờ lại là người cùng Joe đi tìm ý nghĩa của cuộc sống.

Hạnh phúc đôi là khi được ngắm nhìn những chiếc lá rơi

Sống, đôi khi không phải là một cái gì đó quá lớn lao hay vĩ đại. Đôi khi đơn giản chính là định nghĩa nguyên bản nhất của nó, sống - living. Được đi dạo dưới hàng cây và ánh nắng mặt trời, được bước đi và quan sát cuộc sống, chả phải đã là rất tuyệt vời rồi sao. Từ nơi mình ở đến cơ quan nói chung cũng khá xa, có một tuyến đường ngắn hơn mà mình đã biết từ lâu nhưng rồi tuần gần đây mình đã chọn một con đường khác để đi và về. Nó xa hơn, nhưng ở đó mình được ngắm nhìn phố cổ, được đi dưới hàng cây xanh, được hít thở cái không khí của mặt hồ, thật là tuyệt khi tận hưởng những điều ấy.

Mặc dù ẩn chứa trong đó là những chủ để hết sức hàn lầm nhưng Soul lại mang đến không khí tươi vui. Các câu đùa trong phim cũng hết sức dí dỏm, nhẹ nhàng nhưng đôi lúc lại đầy sự chiêm nghiệm. Nói câu này hơi thừa vì đây là phim của Disney/Pixar, nhưng bộ phim này không chỉ dành cho trẻ em, mình chắc là thế, mà có khi nó dành cho người lớn (nhiều hơn). Bời vì những câu đùa (lại phải khen lần nữa), thực sự rất tinh tế, đôi khi là hơi đanh đá và đáng suy ngẫm.

Nhạc phim cũng là thứ gia vị hết sức tuyệt vời. Mình không diễn đạt tốt lắm cơ mà perfect match cho cả bộ phim. Trước đấy mình biết đến mà không nghe Jazz nhiều, nhưng chắc chắn sau bộ phim này mình sẽ tìm và nghe thử. Khoảnh khắc Joe cầm trên tay hạt cây phong, điệu nhạc vang lên và trải nghiệm ấy thật sự rất thư giãn.

Để kết lại, mình sẽ trích lại câu chuyện mà Dorothea Williams kể cho Joe

I heard this story about a fish, he swims up to an older fish and says: ‘I’m trying to find this thing they call the ocean.’ ‘The ocean?’ the older fish says, ‘that’s what you’re in right now.’ ‘This’, says the young fish, ‘this is water. What I want is the ocean!

--

--

Phuc Truong
Phuc Truong

Written by Phuc Truong

From to be to being. The anything of everything

No responses yet