José Mourinho: Up Close and Personal
Sau một thời gian lười biếng với những ý tưởng sáng tạo riêng (cũng như dành hơn nửa cuối năm để hoàn thành cuốn "Nếu biết trăm năm là hữu hạn" rồi đến lúc đọc xong quên hết và chẳng có gì đọng lại để review cả), về cơ bản là tôi đã trở lại với chuyên mục lảm nhảm của mình.
Đây là món quà từ một người bạn, nên có thể nói rằng, quyển sách này đến với mình như là một cái duyên. Do quá stress với thế giới hiện tại cũng như trong đầu vẫn còn khá nặng nề với những suy nghĩ còn đọng lại từ cuốn sách trước, tôi quyết định sẽ làm một cái gì đó mà mình thích và hứng thú. Và còn gì hay ho hơn khi bạn có thể kết hợp cả tá gạch ngang trong danh sách những điều yêu thích của mình: sách, bóng đá, Chelsea, Mourinho...
José vẫn như những gì tôi vẫn mường tượng ra hoặc tổng hợp lại được qua những hiểu biết của bản thân trong thời gian theo dõi ông và Chelsea. Là một fan của Chelsea từ năm 2004, hồi đó cũng chỉ biết "Chelsea là đội mạnh nhất vì nó vô địch và tui sẽ thích đội mạnh nhất :))" Chấm hết. Vậy mà cũng đã 15 năm, nhiều nhưng chưa bao giờ là đủ với nửa xanh thành London. Có lẽ bởi chính vì việc Rob Beasley là một cây bút lão luyện, chuyên gia của những bài báo tường thuật tại Premier League mà bao nhiêu ký ức bóng đá, những hình ảnh, những kỷ niệm và cảm xúc như ùa về với chính tôi. Từng trang một như diễn tả chân thực từng đường đi nước bước của Jose, của Chelsea, của những mùa chuyển nhượng cũng như những ồn ào của chính Người đặc biệt, Người hạnh phúc... tạo ra. Có lẽ với nhiều bạn ít khi theo dõi bóng đá sẽ khó hiểu được cảm giác vui buồn sau mỗi trận đấu, hồi hộp, hi vọng hay thất vọng như thế nào với những tin đồn chuyển nhượng. Mọi thứ đều như vậy khi bạn đọc cuốn sách này, có những điều như vỡ òa ra, những điều tưởng như tin đồn nhưng hóa ra là thật. Có những điều là thật những lại hóa tin đồn. Và nó bắt nguồn từ nhân vật chính của chúng ta, Mourinho. Phải công nhận đó chính là điểm khiến tôi yêu quý và hâm mộ ông ta, mặc cho những thất bại ở Manchester United nhưng đó vẫn là một con người thật đặc biệt. Thế giới bóng đá hẳn rất buồn tẻ và chẳng có gì để nói nếu như không có sự xuất hiện của Mourinho và những 'màn ảo thuật' của ông ấy. Một người tự muốn đăng tin đồn về chính mình hay muốn đăng tin đồn về một bí mật còn chưa sẵn sàng được công bố, đúng Mou của chúng ta đấy. Cá tính mạnh mẽ, sự kiêu ngạo với thế giới, tự tin nhưng không hề tỏ ra kém thân thiện hay xa lánh với những người thân, thật là thú vị. Nhìn cái cách mà ông ta đấu tranh với khủng hoảng, ban lãnh đạo câu lạc bộ, với giới báo chí thù địch thật là thú vị mặc dù đa số (gần như tất cả) là ra về với một sự hậm hực ^^ Đôi khi, cách quậy tung mọi thứ lên lại không hiệu quả cho lắm. Tất cả những điều đó, được Rob mô tả hay đúng hơn là tường thuật lại một cách chi tiết, sinh động và đẩy đủ cảm xúc.
Okay, có lẽ cần dừng những lời khen ở đây :) Tôi không muốn một bài review sách lại biến thành lời tự sự của một fan bóng đá khi viết về nhân vật, cuốn sách hay câu lạc bộ mình yêu thích.
Các điểm cộng là vậy, và đáng lý ra, nó phải xứng đáng với thang điểm 5.5/5 với việc hội tụ quá thừa những yếu tố gây đam mê, nhưng oh nâu. Những hạt sạn không đáng có một tí nào đã xuất hiện, mà không những vậy, khá nhiều. Đầu tiên là về bản dịch của dịch giả Nguyễn An Nguyên, không biết tác giả trước khi dịch cuốn này có tìm hiểu về bóng đá chút nào hay không, nhưng những từ ngữ chuyên môn trong bóng đá nhiều khi bị dịch sang một-nghĩa-không-thể-thốn-hơn, ví dụ: 'different goal - hiệu số bàn thắng' lại được dịch thành 'sự khác biện bàn thắng'. Thực sự việc này làm trải nghiệm khi đọc bài là rất tệ. Có lẽ đội ngũ review lại thành phẩm cũng chả thèm đọc lại để soát lỗi nữa. Hi vọng trong lần tái bản tiếp theo, điều này sẽ được khắc phục.
Đó là về phần dịch, về phần tác giả, tôi cũng có google qua về Rob Beasley. Phải công nhận rằng đây là một người khá có tiếng tăm trong giới bóng đá-báo chí, đặc biệt là mối quan hệ thân thiết và gắn bó của ông với Mourinho, sự đam mê nghề nghiệp cũng như tinh thần của ông ấy khiến tôi ngưỡng mộ và trân trọng. Điều này thực sự đã giúp đỡ ông ta khá nhiều trong công việc của mình, chính tác giả cũng đã thừa nhận. Tuy nhiên, không biết vì lẽ nào mà tôi có cảm giác tác giả như muốn thể hiện hay muốn khoe với độc giả quá mức rằng ông ta rất rất thân với Mourinho. Trong thế giới bóng đá đầy những mưu mẹo như vậy, có được một tình bạn đẹp là điều rất tuyệt vời, đặc biệt khi khoảng cách giữa hỏi han chia sẻ và lợi dụng là cực kỳ mong manh. Nhưng tác giả đã nhắc đi nhắc lại việc ông ta 'close' với Người đặc biệt siêu nhiều lần, nhiều khi đọc đến 2/3 còn lại của cuốn sách, mình đã ngao ngán và nghĩ rằng: Ôi trời, lại nữa hả, tôi biết ông rất thân với Jose nhưng làm ơn có thể không nhắc đến chuyện đó nữa được không!
Vài chương cuối của sách cũng chưa thực sự tốt lắm, tôi nghĩ là tác giả muốn đưa đến với người đọc nhiều khía cạnh khác của Mou, không chỉ là cá tính trên sân bóng, trước đối thủ, cầu thủ, báo chí... mà còn là về một người đàn ông của gia đình, một người bạn nhưng có vẻ như điều đó đã bị kéo dài quá cho tròn số lượng chapter chăng? Hoặc do bản thân tôi khi không còn những phần liên quan đến bóng đá nữa, bản thân đã bị hụt hẫng...
My rating: 3.5/5
Cover: Nehhhhh, có lẽ là 4/5